Mô-bi-út - làm đại lý cá cược bóng đá
Ta không thể chết Link to heading
Đã từ lâu, trong các trường học Việt Nam, có một câu nói hài hước mà nhiều giáo viên thường dùng để tạo tiếng cười cho lớp học. Đó là câu “Ta không thể chết” - một trò chơi chữ dựa trên âm thanh của từ “ambulance”. Trong bài viết này, tôi muốn chia sẻ những suy nghĩ về thế giới giáo dục qua góc nhìn của mình, đặc biệt là mối quan hệ phức tạp giữa các giáo viên môn văn và môn tiếng Anh.
120 | Ta không thể chết Link to heading
Mặc dù câu nói “Ta không thể chết” nghe có vẻ hài hước, nhưng thực tế nó phản ánh một khía cạnh đáng buồn của nền giáo dục hiện đại. Nhiều giáo viên sử dụng các trò chơi chữ như vậy để chứng tỏ sự “thông thái” của mình, nhưng đôi khi lại làm mất đi sự tôn trọng cần thiết trong môi trường học đường.
Quan sát về các giáo viên môn văn Link to heading
Trong số tất cả các giáo viên, những người dạy văn luôn thu hút sự chú ý của tôi nhất. Họ giống như những “nho sinh” thời xưa, tự cho mình là người hiểu biết nhất và thường phê phán công việc của đồng nghiệp. Tuy nhiên, điều thú vị là chính sự tự tin thái quá này đã dẫn đến những xung đột nội bộ trong tổ văn.
Giống như một vở kịch cung đình cổ điển, cuộc đấu tranh giữa các giáo viên môn văn diễn ra rất tinh vi. Những người có thâm niên thường được ưu ái hơn, bất kể chất lượng giảng dạy thực tế của họ ra sao. Ngược lại, các giáo viên trẻ với phương pháp mới mẻ lại thường bắn ca ăn xu bị áp đặt những quy tắc cứng nhắc từ phía lãnh đạo.
Tôi nhớ rõ một lần, khi cuộc thi viết văn cấp làm đại lý cá cược bóng đá trường trở thành tâm điểm của mọi tranh cãi. Giống như việc phân phối quyền lực trong cung điện, những học sinh xuất sắc nhất thường được chọn bởi những giáo viên có địa vị cao hơn. Và giống như một nữ hoàng thông thái, trưởng tổ văn luôn giữ quyền quyết định cuối cùng về ai sẽ được đại diện cho trường.
Cuộc chiến giữa các giáo viên môn tiếng Anh Link to heading
Trái ngược với sự tinh tế của các giáo viên môn văn, những người dạy tiếng Anh lại có cách đấu tranh trực tiếp hơn. Họ ít khi che giấu sự ganh đua của mình và thường không ngại thể hiện sự khinh thường đối với đồng nghiệp.
Câu nói “Ta không thể chết” mà tôi lần đầu tiên nghe thấy từ một giáo viên tiếng Anh đã trở thành biểu tượng cho sự cạnh tranh gay gắt giữa các thầy cô. Mỗi người đều cố gắng khẳng định bản thân bằng cách tuyên bố sở hữu những sáng kiến hoặc phương pháp giảng dạy riêng.
Khác với môn văn, nơi không có tiêu chuẩn rõ ràng để đánh giá chất lượng giảng dạy, môn tiếng Anh lại có những chỉ số cụ thể như kết quả học tập của học sinh. Điều này khiến cuộc đấu giữa các giáo viên tiếng Anh trở nên công khai và thẳng thắn hơn, nhưng cũng vì thế mà mất đi phần nào sự hấp dẫn của những màn đấu trí tinh tế.
Kết luận Link to heading
Dù thuộc lĩnh vực nào, mỗi giáo viên đều có những khó khăn và thách thức riêng trong nghề nghiệp của mình. Tuy nhiên, điều quan trọng là chúng ta cần nhận ra rằng sự phát triển của học sinh mới là mục tiêu tối thượng của giáo dục, chứ không phải những cuộc đấu đá vô nghĩa giữa các thầy cô.
Và như lời kết, mặc dù có thể bị coi là thiếu tôn trọng khi chia sẻ những suy nghĩ này, nhưng tôi vẫn hy vọng rằng qua bài viết này, chúng ta có thể hiểu thêm về thế giới giáo dục dưới góc nhìn khác biệt. Ta không thể chết, vì còn nhiều điều đáng để khám phá và học hỏi trong cuộc sống này.